TÁM THÁNG BA TAY EM XÒE HOA BÚP
NẮNG LÊN GIÒN ...SOI MÁ LÚN ĐỒNG XU
Trên mặt Đàn Organ .
Vẫn còn một nụ Hồng tươi rói như màu nhung nằm vắt ngang, như chờ đợi điều gì.! Một điều gì mới mẻ
giữa gian phòng không đủ rộng cho gió sớm lùa ,gió đánh thức mọi thứ ...
Cái im ắng đầu ngày
Và gió cũng chỉ đủ sức dạo quanh , đùa cho chiếc Chuông gió mảnh mai nhè nhẹ khua lên vài nhịp rung như
tơ buông , như giọt sương thật sớm của bình minh Mùa Xuân !
Những ngày TẾT thân ái đã trôi qua
Một Mùa Xuân sum vầy còn lắng đọng bao yêu thương từ Mẹ Cha và những người thân yêu ruột thịt...
Giờ thì sao nuối tiếc !
Tết long nhong đó đây...Mẹ chê nay da đen xạm hơn những ngày trước Tết.
Tôi thích thế .!
Thích những tiếng chê, khi mình không còn quá nhỏ, chê cho nó có sự thay đổi nào đó, một chút khang
khác của thường ngày ,vì Ngày thì quen thuộc quá...Làm theo giờ,nghỉ ngơi..ăn uống ...Như lịch sắp sẵn..
Nên Ngày...cứ phải là một thói quen, máy móc hóa con người và áp đặt cuộc sống !?
Từ Balcon nhìn xuống Phố
Mùa Xuân như nối cho con Phố dài thêm.
Những tay Khách lạ bước những bước chầm chậm,con mắt mải mê ngó lơ lác...
Bóng Liễu vẫn rũ gù, với những cành con cong cong chi chít hoa đỏ
Tháp Giáo Đường vẫn ngạo nghễ phơi nắng đến độ mốc thếch, già nua vôi vữa
Không một cánh Én bất ngờ nào chao lượn kiếm ăn trên những nóc lầu cao, chỉ những đôi chim Sẻ cần cù,
nhí nhót bay nhảy tìm những hạt rơi vãi. Thi thoảng lại tán tỉnh nhau khi sán lại gần ...dằn nhau ra rúc rúc đôi mỏ nhỏ !
Mùa Xuân vẫn chưa kịp đi qua...
Cô Bé sẽ thích Anh dạo bản nhạc nào trong buổi sớm Mùa Xuân này ?
Âm thanh KeyBoard ...Cung Organ sẽ run run rít lên như tiếng gió thanh tao len lỏi ,tìm đến...
Gần như đủ để quen với tiết tấu : CAFE Đắng ... VÀ TÔI cũng Yêu Em...CAFE một Mình...vv..
Gió vẫn còi cọc hiu hiu lượn quanh
Từng không chờ Em hay Tôi mà lặng im đến thế !
Em đang ở một nẻo xa , nơi mà Mùa Xuân có thể là một tích tắc muộn màng...Sợ nó tự gieo cho Em cái đợi
chờ cũng đã đang là một chốn không mùa ! vang bóng...
Tôi yêu cung thể Trưởng .
Dẫu có là Re ..La , hay Sol... Thì sự đồng điệu cũng luôn có sức cảm hóa , và đủ níu lại cho Nàng và cho Tôi...........
Một chút gì là gần gũi ... Hay còn hơn nữa , cái nhớ nhung mà Nàng hay dấu kín... vì e lệ ?
Lạ ...Kỳ !
Mùa Xuân vẫn chưa kịp đi qua . Câu Thơ bé bỏng hôm nào Tôi gởi cho Em , mà mùa Xuân đã kịp dấu đi
cho Em vùng vằng lời ghen trách.
Tôi biết .Mùa Xuân cũng biết ...!
Đào Vẫn tí tách thầm nở những mụn đỏ cỏn con
Tôi không thích Đào nơi con Phố này lắm ...vì nó yếu ớt , loại hoa non nớt bé nhỏ trong làn sương sa
Bây giờ thì Đào có nhàm chán , cũng thừa có nhiều loại giống khác thế vị ngay ở cái Xứ được mệnh danh
là ..Ngàn Hoa !
Em vắng xa , còn lại Tôi với Mùa Xuân . Mùa xuân thật gần , và đầy ngập Tình ý ...
Đường vào Tim Tôi trải những vần Thơ lác đác . Có giống như đường của Nàng Xuân đến được đất trời trải đầy sắc mới của Đào ... Mai !?
Thơ Tôi gãy khúc với những vần điệu bỏ quên vào nẻo lạ vụng về . Như những đấu chấm phẩy lẫn len trong đám Lá rụng hôm nào buổi Rằm Đông !
Tình yêu của Anh trong khoảng cách xa xăm ! Nơi có Biển Xanh và Đèo ngược leo lên Phố Núi ...
Nơi Con Người leo bước những bậc xây chậm chạp ,và Xe bốn bánh rặn ì ạch những hơi dài , uốn lượn đường cong co...Nơi cũng những bóng Đào , cành nối cành phun hoa ngời rợp.
Em biết . Mùa Xuân và Tôi cũng biết... !
Mùa Xuân vẫn chưa kịp đi qua.
Đàn Organ im thinh để chờ về quá khứ , Nơi có những cánh Diều đủ sắc mầu , nơi không gian của Biển khơi.
Tôi thả ước mơ mình trong đó , như nhớ một thời tuổi thơ no gió hương xa , mắt Em có vút theo chốn ấy...
Để đủ mơ tìm về một chiếc cầu vồng , nơi nó khom khom cúi xuống , cho những đôi nhân tình chạm đôi chân vào miền mơ ước ...
Tháp Giáo Đường vẫn nghiêng gió mới Mùa Xuân
Và Nắng thanh tao cùng hân hoan chững lại
Ngày vẫn thế những buổi chiều vàng rộm
Anh biết lắm... Mùa Xuân chưa kịp đi qua
Đường vào Tim Anh trãi những vần Thơ lác đác
Giống như Nàng Xuân chân bước ngập Mai - Đào
Vần Thơ Anh gãy khúc,bẻ chia Ai một nửa
Giai điệu vụng về Nỗi Nhớ cũng chia đôi
PhongSuong